Ngữ Văn Lớp 9: viết 1 đoạn văn 12 câu theo kiểu quy nạp làm rõ Vũ Nương là 1 người phụ nũ bất hạnh. Trong câu có sử dụng câu bị động Helppp
-
Vũ Nương được Nguyễn Dữ khắc họa chân thực trong Chuyện người con gái Nam Xương. Nàng hiện lên đẹp người, đẹp nết. Song dù đẹp thì nàng cũng chỉ là một món hàng được “Trương SInh đem trăm lạng vàng cưới về”. Cuộc sống chẳng dễ dàng vì người chồng đa nghi, hay ghen. Lại thêm gặp phải thử thách chồng đi lính, một mình Vũ Nương chăn đơn, gối chiếc, nhớ chồng khôn nguôi. Nàng đã phải làm nhiệm vụ của con, của vợ, của mẹ, của cha. Với mẹ chồng thì hết mực săn sóc, với con trai thì hết lòng yêu thương. Nhưng rồi, cuối cùng chờ đợi Vũ Nương lại là bất hạnh khôn cùng. Người chồng đã hiểu lầm về chi tiết chiếc bóng nên nghi oan cho VŨ Nương. Đau khổ đến với nàng khi đã cố gắng giải thích mà chồng không nghe. Để rồi, Vũ Nương phải bất lực “nay đã bình rôi trâm gãy, mây tạnh mưa tan,”. Đỉnh điểm của bi kịch là khi Vũ Nương đã phải gieo mình xuống dòng Hoàng Giang để minh chứng trong sạch. Nhưng bất hạnh thay, dù được Linh Phi dưới thủy cung cứu, được sống dưới thủy cung thì Vũ Nương vẫn mãi mãi mất đi hạnh phúc gia đình. Vũ Nương trở về nhân gian nhưng chỉ đành tạm biệt hẳn cuộc sống và gia đình. Tóm lại, Vũ Nương là một người phụ nữ bất hạnh.Câu bị động in đậm
-
Vũ nương , một người con gái đẹp người đẹp nết , thùy mị nết na nhưng lại có số phận bi thảm cuộc đời của nàng là một đóa hoa lụi tàn , không nở rực rỡ mà bi ai .Nàng được trương sinh cưới về với giá trăm lạng vàng, một cuộc hôn nhân không có tình yêu đôi lứa, là sự thối nát của chế độ phong kiến ,khi về nhà chồng , biết rõ chồng có tính hay ghen nên nàng giữ gìn khuôn phép không lúc nào để vợ chồng xảy ra thất hòa.Năm đó, đất nước bị giặc xâm chiếm trương sinh thì là con nhà hào phú nhưng thất học nên pahir đi lính trước lúc đi nàng không mong chồng trở về mang ấn phong hầu , mặc áo gấm trở về quên cũ mà chỉ mông hai chữ bình an , có lẽ không có người phụ nữ nào như vũ nương , nàng chỉ mong những thứ giản dị chỉ mong gia đình đoàn tụ , ở nhà nàng cung phụng mẹ chồng như mẹ ruột lúc ốm đi khấn phật cầu mong ,cho đến lúc chết mẹ chồng nàng còn nói rằng “xanh kia quyết chẳng phụ con như con đã chẳng phụ mẹ” nàng đúng là một nàng dâu hiếu thảo, một điểu hiếm thấy trên người phụ nữ bởi mối quan hệ giữa con dâu và mẹ chồng chẳng bao giờ tốt đến nỗi đã từ bao giờ có câu “mẹ chồng nàng dâu” .Lúc trương sinh đi lính được một tuần thì nàng hạ sinh con của mình vì sợ đưa sợ đức con thiếu vắng tình cha nên nàng đã chỉ vào cái bóng trên tường rồi bảo đó là chồng mình nhưng ai ngờ rằng đó lại là khởi đầu cho bi kịch của nàng để rồi vì đó mà nàng đã phải gieo mình xuống dòng sông hoàng giang , lúc trên chiếc kiệu hoa nàng đã trở về nhưng đã âm dương đôi đường.Cứ ngỡ đó là một cái kết có hậu nhưng thục chất chỉ tô đậm thêm sự đau khổ của cuộc đời nàng , nàng là một người vợ , một người mẹ hiền, một nàng dâu hiếu thảo nhưng chuỗi cuộc đời nàng lại là tấn bi kịch.