Ngữ Văn Lớp 7: Đọc ngữ liệu sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
“Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hoà một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca.
Câu chuyện có lẽ chỉ là câu chuyện hoang đường, song không phải không có ý nghĩa. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài.
(Ngữ văn 7 – Tập 2, trang 60)
Câu 1: Đoạn văn trên được trích từ văn bản nào? Tác giả là ai? Văn bản thuộc kiểu nghị luận nào?
Câu 2: Nêu những phương thức biểu đạt của đoạn văn ?
Câu 3: Trong câu văn: “ Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca.”, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nào? Nêu rõ tác dụng của biện pháp tu từ đó?
Câu 4: Từ “quả tim và thi ca” trong đoạn văn được hiểu như thế nào?
Câu 5: Nêu nội dung chính của đoạn văn.
Phần II: Tập làm văn
Câu 1 : Hãy viết một đoạn văn chứng minh rằng văn chương“gây cho ta những tình cảm ta không có”
Câu 2: Chứng minh câu tục ngữ “Có công mài sắt, có ngày nên kim”
* giúp mình với mai thi rồi*
-
Câu 1 : Đoạn văn trích trong văn bản ” Ý nghĩa văn chương ” của tác giả Hoài Thanh. Thuộc kiểu : nghị luận chứng minhCâu 2 : Nghị luận, tự sựCâu 3 : Biện pháp tu từ : Liệt kê .Tác dụng nêu lên nguồn gốc c thi caCâu 4 :Quả tim là nơi cảm nhận cảm xúc, là nơi chất chứa những tâm tư, tình cảm mà con người cảm nhận được, Từ những cảm xúc ấy ta mới đúc kết ra được những dòng văn dòng thơ tuyệt dịu để truyền lại cho đời và thi ca hình thànhCâu 5 : Nội dung chính của đoạn là nguồn gốc cốt yếu của văn chương còn nội dung chính văn bản là nguồn gốc cốt yếu của văn chương là tình cảm, là lòng vị tha. Văn chương là hình ảnh của sống muôn hình vạn trạng và sáng tạo ra sự sống, gây những tình cảm không có, luyện những tình cảm sẵn có