Ngữ Văn Lớp 6: Viết đoạn văn trình bày vấn đề đã bao giờ em đã bị so sánh với con nhà n ta chưa. Hãy nêu suy nghĩ và mong muốn của em lớp 6

Ngữ Văn Lớp 6: Viết đoạn văn trình bày vấn đề đã bao giờ em đã bị so sánh với con nhà n ta chưa. Hãy nêu suy nghĩ và mong muốn của em lớp 6

Ngữ Văn Lớp 6: Viết đoạn văn trình bày vấn đề đã bao giờ em đã bị so sánh với con nhà n ta chưa. Hãy nêu suy nghĩ và mong muốn của em lớp 6

0 bình luận về “Ngữ Văn Lớp 6: Viết đoạn văn trình bày vấn đề đã bao giờ em đã bị so sánh với con nhà n ta chưa. Hãy nêu suy nghĩ và mong muốn của em lớp 6”

  1. trong cuộc sống của em,ko quá lạ khi em bị so sánh với “con nhà người ta” về chiều cao hoặc thành tích học tập,…đơn giản rằng học lực em ko quá tốt,chiều cao cũng có hạn nên đó cũng thành vấn đề để khiến em bị so sánh.Lúc đầu em cũng khá tức về vấn đề này,nhưng dần dần em đã khá quên với việc bị so sánh.
    Lến lớp 6,mẹ em đã ít so sánh em hơn.Nhưng ko có nghĩa rằng mẹ ko so sánh em.em rất cố gắng học tập hay tập thể thao hay học làm những món ăn để giúp mẹ nấu cơm. Em nghĩ rằng,mẹ em cũng chỉ muốn so sánh em với những người khác để em có động lục học hơn,nhưng đôi khi nó làm em thấy tự ti với những điều mà mẹ so sánh.Em hay những đứa trẻ bị gia đình so sánh với những người khác đều ko muốn bản thân mình bị so sánh,đơn giản rằng nó khiến bản thân tự ti,ko thể tự tin nc hay chơi đùa với người được so sánh vớ mình.em rất mong rằng,việc này được dừng lại,bản thân em cũng mong muốn mình tuyệt vời hơn để mình ko bị so sánh,nên là em có mong muốn rằng mẹ chấp nhận em,đồng ý xem em cố gắng để có thể vượt mặt những người khác chứ ko phải là đi đâu cũng bị so sánh.
    bài văn mình viết cũng ko hay lắm,bạn có thể tham khảo thêm trên mạng và chỉnh sửa nhé.Cái này mình viết về bản thân nên nếu có chỗ ko đúng với bạn thì hãy thay đổi nhé.Chúc bạn học tốt’

    Trả lời
  2. Chỉ cần nhắc đến con nhà người ta, trong tâm trí em nảy lên bao suy nghĩ tiêu cực: Đúng thật! Họ là con nhà người ta; còn mình, mình chỉ là một người vô dụng. Đến bản thân em cũng có những suy nghĩ ấy chứ nói gì đến bố mẹ, những người luôn lấy con cái làm niềm tự hào. Em bị so sánh thường xuyên đến mức em chấp nhận suy nghĩ mình thua kém. Em buồn, đó là giai đoạn đầu của cảm xúc. Nhưng dần dần, em trở nên tệ hại với niềm tin tiêu cực kia. Em không giỏi hơn khi nghĩ mãi về con nhà người ta. Và em chợt nhận và hiểu ra rằng, nếu nghĩ về mà mình không thay đổi thì mọi thứ không có giá trị gì. Vì thế, em bắt đầu không bị tâm lí so sánh con nhà người ta. EM chỉ nghe bố mẹ nói và thừa nhận với bố mẹ về sự tài giỏi của những con nhà người ta ấy và coi họ như một tấm gương để noi theo thay vì ghen tị. Điều đó đã và đang giúp em nhẹ lòng hơn, tỉnh táo hơn và thấy an tâm hơn trên con đường mà bản thân đang đi rất nhiều. 

    Trả lời

Viết một bình luận